Ngay lúc hai người nói chuyện, đột nhiên có một người kỳ lạ bước vào tiệm cơm. Đầu tóc của anh ấy xoăn tự nhiên, mặt đeo khẩu trang, lộ ra đôi mắt. Hai mắt là màu hổ phách, dưới cặp mắt có một ít quầng thâm.
Đuôi mắt của anh ấy giương lên, mí mắt che con ngươi lại, thoạt nhìn có phần không thể tỉnh táo, phát ra khí chất âm u.
Tô Mạt Mạt không nhận ra anh ấy là ai, tò mò hỏi: “Anh đến ăn cơm sao? Hôm nay tiệm chúng tôi ngừng kinh doanh một ngày, ngày mai anh hãy đến nhé.”
Bạch Nhất Nặc lắc đầu: “Chị nhớ anh ấy, anh ấy không phải đến ăn cơm đâu, anh ấy là người chạy đạt hạng nhất.”
Người đàn ông rũ mắt, giọng nói lành lạnh: “Đúng, tôi là đến để phỏng vấn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây