Chu Hiểu Khải nhìn cặp lồng trống rỗng thì phát ra tiếng chất vấn từ linh hồn: “Sự tin tưởng giữa người với người đi đâu rồi?”
“Xin lỗi! Xin lỗi! Xin lỗi!” Chu Hàm Vận không ngừng xin lỗi, nội tâm hổ thẹn vô cùng.
Từ nhỏ Chu Hàm Vận đã được dạy dỗ cẩn thận, trước nay luôn giữ lời hứa, sẽ không làm chuyện bội ước, cô ấy cũng không ngờ mình sẽ bị phần thịt kho tàu hấp dẫn đến mức phá lệ.
Nhưng trong lòng cô ấy... không hối hận.
Chu Hàm Vận vừa xin lỗi Chu Hiểu Khải, vừa nhớ lại mùi vị của món thịt kho tàu vừa rồi. Cô ấy cảm giác linh hồn mình bị chia thành hai nửa, một nửa đang hổ thẹn, nửa khác thì đang hưởng thụ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây