Cậu ta thấy căn bản không khuyên được Bạch Nhất Nặc, đành phải buông điện thoại xuống, quay đầu oán giận với Lý Phong Trạch: “Bà chủ nói không nỡ đụng tới cây hoa quế ở hậu viện, vì vậy sẽ không bán quá nhiều bánh trôi rượu ngọt. Điều này chứng tỏ chúng ta vốn dĩ có thể ăn nhiều bánh trôi rượu ngọt hơn!”
Lý Phong Trạch sau khi nghe thấy lời của Trương Khả liền nắm cằm của mình, có chút đăm chiêu, một lúc sau mới nói: “… Mình nhớ hoa quế trường bọn mình cũng nở rồi.”
“Sao mình không nghĩ ra nhỉ?”
Trương Khả sau khi nghe thấy lời của Lý Phong Trạch, mắt liền sáng lên. Cậu ta và Lý Phong Trạch nhìn nhau một cái, ý cười trên mặt càng lúc càng lớn, kéo tới tận khóe miệng.
…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây