Hôm nay, Tô Mạt Mạt té ngã lộn nhào đi tìm Bạch Nhất Nặc, xém chút nữa đã òa khóc: “Bà chủ… Mẹ tôi.”
Bạch Nhất Nặc nhìn dáng vẻ hết sức lo lắng của Tô Mạt Mạt, tưởng rằng cơ thể Tô Mạt Mạt đã xảy ra chuyện gì, vì thế vội hỏi: “Đầu tiên cô cứ bình tĩnh đi đã, mẹ co đã xảy ra chuyện gì?”
Tô Mạt Mạt lau nước mắt: “… Mẹ của tôi thật sự quá xấu xa.”
Sau khi Tô Mạt Mạt biết mẹ chuẩn bị sống cùng cô ấy một khoảng thời gian, trong lòng tràn ngập hạnh phúc. Mặc dù bạn cùng phòng thời đại học luôn nói cô là báu vật của mẹ, đối mặt với chuyện gì cũng phải tìm mẹ, nhưng mà Tô Mạt Mạt cũng không xem đó là nỗi nhục, trái lại coi nó là niềm tự hào.
Bởi vì mẹ cô là người mẹ tốt nhất trên đời!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây