“Mạt Mạt, bà chủ nói, con không thể ăn cay đúng chứ, vậy thì quá tốt nhỉ, không, là quá đáng tiếc.” Mẹ Tô thở dài một cái, vẻ mặt lộ đầy sự tiếc nuối, trong lòng bà ấy thì không khỏi nghĩ thế thì sẽ chẳng có ai tranh giành với bà ấy rồi.
“Người nhà chúng ta đều không thể ăn cay, lúc sinh ra con gái có thể ăn cay như con, khi ấy mẹ còn thắc mắc không biết có phải là mẹ đã ôm nhầm con gái rồi không. Ở trong mắt của mẹ, đồ ăn cay đúng thật là ma quỷ.”
“Nhưng không ngờ là đồ ăn cay lại có thể ngon đến như vậy, mẹ cảm giác bản thân đã bỏ lỡ rất nhiều, đúng thật là đáng tiếc.”
Mẹ Tô vừa hà hơi, vừa ăn thịt bò khô, mặc dù cay vô cùng, nhưng bà ấy vẫn không bỏ xuống, bà ấy chỉ muốn có nhiều cảm nhận hơn về món khô bò xé sợi.
Dưới sự công kích của quả bom mùi thơm, cả người của Tô Mạt Mạt trở nên cứng đờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây