Tô Mạt Mạt nhìn bọn họ, cảm thấy cả người đều bị lây nhiễm cảm giác đó, đau buồn được chữa lành, không còn quan tâm đến cảm xúc tiêu cực, bởi vì tiệm cơm Bạch Ký hoàn toàn không có cảm xúc tiêu cực.
“Đối với em mà nói, tiệm cơm Bạch Ký quả thật là thiên đường.”
“Bà chủ, em có thể không cần tiền chị tha hồ dùng em đi.”
Bạch Nhất Nặc: “...”
Bạch Nhất Nặc nhìn Tô Mạt Mạt, cảm thấy tinh thần của em ấy thật tốt hơn nhiều so với lúc đến đây, sự u sầu giữa hai hàng lông mày đã nhạt đi rất nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây