Ban đầu Nguyệt Nha nhi định mang theo mứt kẹo, nhưng mứt kẹo bán chạy quá, không còn miếng nào cho nàng. Nàng quyết định tự làm chút bánh chiên, mang theo mấy cái bánh nếp làm quà Tết.
Nguyên liệu chính vẫn là bột gạo, thêm mè rang, dàn thành lớp mỏng, chiên trong chảo dầu. Bột gạo gặp nhiệt độ lập tức phồng to, vừa thấy màu vàng liền vớt ra. Bánh giòn tan, thơm ngon, ăn vào miệng đầy hương vị. Dù để nguội ăn vẫn có cảm giác ngon miệng. Chỉ có điều quá dễ vỡ, phải nhẹ nhàng cầm nắm.
Ăn xong bữa sáng, Nguyệt Nha Nhi mặc y phục chỉnh tề, dùng dây gai buộc một chồng bánh, mở cửa bước ra ngoài.
Những nhà nàng cần chúc Tết không nhiều, cha Tiêu từ khi sống một mình ở trong thành, đã cắt đứt liên lạc với họ hàng ở quê. Nhà mẹ đẻ của Mã thị, cũng là nhà ngoại của Nguyệt Nha Nhi, từng suýt đánh nhau với Nguyệt Nha Nhi, tuyên bố không qua lại nữa. Mã thị lại đi làm thiếp cho người khác, Nguyệt Nha Nhi cũng băn khoăn không biết nên đi hay không.
Tính đi tính lại, thực sự cần Nguyệt Nha Nhi đến chúc Tết, nhà bà Từ tính là một; nhà Ngô Bá theo lý cũng có thể đi; còn có hẹn mùng một đi chúc Tết, tiện thể gặp “hòa thượng Tây Dương” nhà Đường Khả Lũ. Đúng rồi, không thể quên nhà tài trợ Tiết Lệnh Khương. Dù là quý nữ của nhà cao cửa rộng, không chắc nàng ấy có thời gian gặp Nguyệt Nha Nhi trong dịp Tết. Nhưng nàng ấy có gặp hay không là một chuyện, Nguyệt Nha Nhi có đi hay không lại là chuyện khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây