“Nếu đi cùng nó, cái quán trà và nhà này phải chuyển nhượng.” Bà quay lại nhìn cây hoa hạnh: “Không ngờ, lại luyến tiếc. Ở đây cả nửa đời người, nếu phải bán cái nhà này thật thì chỉ sợ người sau phá hỏng.”
Bà Từ do dự: “Ban đầu ta không muốn nói với con, nhưng thấy con buôn bán tốt như vậy, khách mua bánh xếp hàng dài. Ta nghĩ, có lẽ con muốn có một cửa hàng của riêng mình.”
Nguyệt Nha Nhi vội nói: “Quả thật con cũng muốn, không biết cán nương muốn bao nhiêu để chuyển nhượng nhà và quán trà này?”
“Con gọi ta 'cán nương' bao năm nay, ta cũng không lừa con.” Bà Từ dựa lưng vào ngưỡng cửa: “Ở bên cửa Tây, một căn nhà trống cũng phải năm mươi lượng bạc. Nhà này của ta hai gian phòng, ít nhất cũng phải một trăm tám mươi lượng.”
Một trăm tám mươi lượng?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây