Về lại thuyền nhà mình không lâu, cảnh vật ngoài cửa sổ từ từ di chuyển, thuyền khởi hành.
Nguyệt Nha Nhi lập tức tháo trâm cài tóc, xõa tóc ra, phàn nàn với Ngô Miễn: “Những món trang sức này đẹp thì đẹp, nhưng quá nặng.”
Vừa nói, nàng vừa dùng trâm gỗ đào búi tóc lỏng lẻo, hỏi: “Có đẹp không?”
Ngô Miễn đang mài mực, ngẩng đầu nhìn nàng: “Đẹp.”
Nguyệt Nha Nhi cười nói: “Ta thấy ta đeo gì chàng cũng nói đẹp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây