Khi mới tân hôn, cảm giác mọi thứ đều mới mẻ, như đứa trẻ vừa biết đi, nhìn cảnh trong vườn bằng đôi mắt tò mò.
Nguyệt Nha Nhi soi gương chải đầu, Ngô Miễn vòng tay ôm lấy nàng, hỏi: “Đây có phải là bút kẻ mày không?”
“Không phải.” Nguyệt Nha Nhi cười, đẩy hắn ra: “Chàng thổi khí làm ta nhột, đi ra xa chút.”
Ngô Miễn ngoan ngoãn dời một cái đôn ngồi bên bàn trang điểm, thấy Nguyệt Nha Nhi nhanh chóng trang điểm xong, tỏ vẻ nghi ngờ: “Nàng chưa kẻ mày mà.”
Nguyệt Nha Nhi gấp hộp trang điểm lại, nói: “Ta sinh ra đã có đôi mày lá liễu, không cần kẻ cũng đen, hà tất phải phí công.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây