Nguyệt Nha Nhi nắm tay nàng ấy, nhẹ nhàng nói: “Không sao, ai chẳng có lúc khó khăn? Ngủ một giấc ngon, sáng mai tỉnh dậy, lại là một ngày mới.”
Một đêm yên giấc.
Ngày hôm sau, khi Tiết Lệnh Khương tỉnh dậy, mưa gió đêm qua đã ngừng. Tiếng người, tiếng xào nấu, tiếng cười nói từ tiền viện nghe mơ hồ như qua màn sương, đầy hơi thở của cuộc sống. Kỳ lạ thay, thường ngày chỉ một chút âm thanh cũng đủ làm Tiết Lệnh Khương tỉnh giấc. Hôm nay nàng ấy lại ngủ một mạch đến sáng.
Nàng ấy mở cửa sổ, tưởng rằng sẽ thấy bầu trời u ám và hoa rơi đầy sân, ai ngờ cửa sổ mới mở một khe nhỏ, ánh nắng đã chen qua, chiếu lên đá xanh, vẽ nên một vệt vàng óng.
Thật là thời tiết tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây