Sấm vang vài tiếng, đất trời trở lại tĩnh lặng, mưa rơi rả rích.
Không biết Liễu Kiến Thanh có mang dù không, Nguyệt Nha Nhi nghĩ, nàng ấy luân phiên giám sát ở mấy quán Liễu Thị Sườn, đến lúc trời tối mới ngồi kiệu trở về.
Trong tiếng mưa, nghe thấy tiếng gõ cửa gấp gáp.
Nguyệt Nha Nhi cầm lấy ô giấy dầu ở góc tường, vừa mở ô vừa đi ra cửa: “Cuối cùng cũng về rồi, ta còn lo tỷ không mang dù.”
Nàng mở cửa, liền ngẩn người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây