“Đến được là tốt rồi, ta còn tưởng ngươi đi rồi.” Hoàng sư phụ kêu lên.
Vương Tổng Quản trừng mắt nhìn ông ấy, đặt thìa xuống, nói: “Hoàng sư phụ làm hoành thánh cá đao, Tiêu cô nương làm món điểm tâm gì?”
Nguyệt Nha Nhi đặt món điểm tâm trên tay lên bàn, mặt không biểu cảm nói: “Chỉ là một món điểm tâm bình thường—”
“Bánh ngàn lớp dát vàng.”
Trên chiếc đĩa sứ trắng, đặt một chiếc bánh tròn tròn, không lớn, chỉ cần mở lòng bàn tay ra là có thể che khuất. Tuy nhỏ nhắn như vậy, nhưng chẳng ai nỡ dời ánh mắt đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây