“Tôi phải bói một ít quẻ, nhưng phải mất rất nhiều thời gian, phương hướng phạm vi có khả năng quá lớn, trời cũng đã khuya rồi, không bằng thì ngày mai chúng ta đi đi?” Thanh Tĩnh vừa nói vừa nhìn Diệp Tuyền, cô ấy luôn cảm thấy nếu như Diệp Tuyền nói muốn tìm thì chắc chắn sẽ có cách tìm ra.
Diệp Tuyền giơ tay ấn lên trán của quỷ hồn: “Phương, Vọng, Đệ.” Âm thanh bình thản giống như biến thành một chiếc búa nặng nề, cả người của Phương Vọng Đệ giật lên một cái, hai mắt trợn tròn.
Diệp Tuyền vỗ một cái, âm khí của quỷ hồn liền chấn động, để lộ ra một cái dây nhỏ.
“Đuổi theo.” Diệp Tuyền xách theo quỷ hồn đi ra khỏi cổng trường. “Diệp đạo hữu, chờ em!” Lần này hai mắt của Thanh Tĩnh mở to, nhưng cô ấy vẫn không hiểu rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
Nếu không phải cô ấy nhìn thấy được quỷ hồn, thì có lẽ tất cả hành động của Diệp Tuyền gần như giống với lừa gạt người, bởi vì bình thường vẫn có những người làm cho có lệ giống như thế này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây