Lục Thiếu Chương lùi về sau một bước, Diệp Tuyền cũng theo sát, từng bước từng bước, ép Lục Thiếu Chương không thể không lui đến tựa vào lan can của gác cao, có loại cảm giác quẫn bách như bị mấy tên háo sắc đẩy vào góc khuất bày trò trêu ghẹo.
Đè vào trái tim Lục Thiếu Chương, tiếng tim đập loạn xạ truyền đến cách một lớp vải mỏng. Diệp Tuyền không khỏi bật cười, “Loại người chúng tôi ấy à…… có ơn phải báo có nợ phải trả. Chỉ là từng vụ từng việc đều phải đếm rõ ràng rồi trả hết thì vụn vặt quá. Hôm nay tôi dạy anh, ân cứu mạng không phải chỉ có một mạng đổi một mạng đâu, đạo sĩ nhỏ, anh không biết cái gì gọi là lấy thân báo đáp à?”
Lục Thiếu Chương bất ngờ trừng to mắt.
Diệp Tuyền nhẹ nhàng hôn lên.
Người với người chẳng qua cũng chỉ là những túi da, những túi da khác nhau cùng va chạm , như đọc Đạo tạng mà ngộ ra được lẽ phải, khi có người cùng nhau tiến hành, liền khiến người đặc biệt trầm mê.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây