Là chuyện vui vẻ của thời niên thiếu, là người hết lần này đến lần khác cứu mạng cô ấy, là anh hùng với hàm răng trắng ngần từ trên trời giáng xuống.
Thế nhưng, thế nhưng, cô ấy chỉ là một người bình thường, không có cuộc tình oanh oanh liệt liệt, cũng không có cuộc gặp gỡ bất ngờ mà kiếm được khoản tiền lớn, cũng chưa từng mắc vào chuyện gì to lớn, trận hỏa hoạn cũng chỉ là ngoài ý muốn. Cô ấy chỉ có thể gian nan, nỗ lực mà sống những ngày bình thường.
“Đừng nói cô muốn gả cho tên mồ hôi đó đấy nhé? Hắn ta có thể cho sính lễ gì?
Chúng tôi nuôi cô lớn thế này, không phải để cô đi cùng một thằng nhóc một nghèo hai trắng trong lu còn chẳng được bao nhiêu gạo, hắn ta đi quân đội còn không có chút tin tức trở về, còn có thể khá được chút nào? Em trai cô còn đang đợi lấy vợ đây!” Trong lúc hốt hoảng, giọng nói cay nghiệt của mẹ kế lại vang lên bên tai.
Dương Tiểu Xuân bỏ hết mọi tạp âm, nắm chặt danh thiếp, kiên định gọi một cuộc điện thoại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây