Dư Thiền vốn đã bận rộn với các vụ kiện tụng và lập quỹ từ thiện để giúp đỡ những nạn nhân khác, giờ đây công ty đồ ăn nhẹ đã chính thức được mua lại, cô ấy cũng có thể đưa một số phụ nữ bị hại đã trốn khỏi gia đình và những người tạm thời xa cách xã hội để tìm lại công lý vào công ty để tiếp tục tỏa sáng. .
“Lần này tôi biết được vỏ cam và các loại quả khác của thôn này không tồi, là một cô gái giúp việc đã nói cho tôi biết đó là vụ làm ăn của thôn bọn họ và thôn bên cạnh. Cô ấy không chịu nổi bạo lực gia đình nên đã trốn thoát khỏi thôn nhỏ, lẻn trốn khắp nơi, vừa hay gặp được chúng tôi.”
Dư Thiền dừng lại, thở dài nói “Vốn dĩ chúng tôi muốn nhờ cảnh sát giúp đỡ, nhưng cô ấy sống chết từ chối, làm việc cho chúng tôi vài ngày rồi lại sống chết đòi trở về. Tôi nghĩ cũng được thôi, lúc sau sẽ đi cùng cô ấy, nhưng còn chưa đến gần thôn đó, cô ấy đã chạy mất tăm mất dạng... Tư vấn tâm lý cũng không giúp được gì nhiều, các bác sĩ ở tổ chức đã suy đoán có thể ở nhà còn có người mà cô ấy không nỡ buông bỏ.” Từ khi thành lập “Quỹ Dư Uyển” và quyết định giúp đỡ những phụ nữ là nạn nhân của bạo lực gia đình, Dư Thiền liền biết con đường này sẽ không dễ đi. Họ không chỉ phải đối mặt với sự tàn bạo của kẻ bạo hành mà còn phải đối mặt với sự “tha thứ” của nạn nhân và gia đình nạn nhân, quay trở lại bên cạnh kẻ bạo hành, thật bi thảm và đáng hận.
Dư Thiền đã từng gặp một số người như vậy trước đây, nhưng những người có thể tiếp cận quỹ ít nhất cũng muốn tổ chức giúp liên hệ với bên cảnh sát hoặc liên đoàn phụ nữ và các tổ chức khác để cảnh cáo chồng của họ. Cô ấy vẫn là lần đầu tiên gặp một người phụ nữ giống như lần này, cái gì cũng không cần, chỉ muốn quay trở về. Diệp Tuyền liếc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang nhai âm khí của nhóc An An, hỏi Dư Thiền: “Mặt dây chuyền hồ lô của cậu là do cô ấy tặng à?”
“Hả? Đúng thế.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây