Tiệm Ăn Khuya Giới Âm Dương

Chương 429:

Chương Trước Chương Tiếp

Mèo con từng lang thang sống ở trên đường không khác gì người vô gia cư, năm thứ sáu sau khi gặp Nguyệt Lượng, bọn họ đã có thể ở bên nhau, cùng nhau xây dựng một mái ấm hạnh phúc mới.

Còn Nguyệt Lượng, chú mèo từng thống trị cả khu phố, vẫn giữ thói quen đi chơi, có chú mèo mướp này ở bên cạnh giúp cô ấy có thêm nhiều cơ hội tiếp xúc và trò chuyện với người khác hơn, dần dần cô ấy cảm thấy mình không khác gì so với bạn bè cùng trang lứa.

Nguyệt Lượng đúng là một món quà ông trời ban tặng cho cô, nó cũng là con mèo tuyệt vời nhất - ngoại trừ việc phân của nó hơi nặng mùi, à... cái này có thể khắc phục được.

“Nguyệt Lượng ngoan quá, ngoan quá đi.” Tiêu Nguyệt vừa nói vừa cười, Nguyệt Lượng nằm trên đầu Tiêu Nguyệt, lặng lẽ nhìn cô ấy bằng đôi mắt xanh nhạt của mình, vẫn luôn chú ý đến con người nhỏ bé này như mọi khi.

Tiếng cười của Tiêu Nguyệt dần dần trở nên lạnh lùng: “Mẹ em gọi điện bảo em về nhà. Em thật sự tưởng rằng mẹ bị bệnh đã không chịu nổi nữa. Mẹ còn nói nhớ em lắm, giọng nói của mẹ rất dịu dàng, còn nói sẽ để lại canh hầm cho em, mua cho em một chiếc váy mới… Em đã tin những lời đó.”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)