Điều này hoàn toàn khác so với những gì cô ấy tưởng tượng ra khi chủ nhân và thú cưng của mình gặp lại nhau, nhất định phải có màn ôm nhau khóc thảm thiết chứ!
Nói là không phải, nhưng cô gái cũng không lập tức rời đi. Cô ấy ngồi xổm xuống, lấy ra một quả bóng nhỏ rồi chăm chú nhìn chú mèo con.
“Em đã nhìn thấy Nguyệt Lượng bao giờ chưa?” Cô ấy hỏi một cách trẻ con.
Cô ấy lại đưa nắm đấm tay về phía con mèo, xòe ra, lộ ra một nắm thức ăn cho mèo phồng lên như đã nhão như bột: “Cho em, em có thể giúp chị tìm Nguyệt Lượng, có được không?”
“!” Nguyệt Lượng thở mạnh, dùng chân vỗ vào tay cô ấy. Trước khi chụp tới, những móng vuốt sắc nhọn đột nhiên rút lại, miếng đệm thịt mềm mại lạnh lẽo lập tức chạm vào làn da lạnh lẽo không kém.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây