Hai vợ chồng lập tức ngừng khóc, cảm thấy mình đang bị sỉ nhục, có chút xấu hổ. Nhưng đây đều là nhân viên của cửa hàng bán đồ ăn khuya, bọn họ chỉ có thể rơm rớm nước mắt nhìn về phía Diệp Tuyền, mong bà chủ Diệp có thể kiềm chế nhân viên của cô hoặc cho họ chút sắc mặt tốt vì nhân viên của cô nói như vậy.
Diệp Tuyền lại không có ý định giúp bọn họ trút giận lên Du Tố Tố, cô cũng không để lộ ra sự thương xót trong mong đợi của bọn họ sau khi nghe những chuyện do vợ chồng Ngô Phương kể lại.
“Các người thật sự không làm gì sao? Vậy tại sao Ngô Tiêu Nguyệt lại phải chuyển ra ngoài sống?” Diệp Tuyền ghét mắt lạnh lùng nhìn bọn họ.
Đối mặt với ánh mắt lạnh lùng ấy, Ngô Phương không khỏi cảm thấy có chút áy náy, dời ánh mắt đi chỗ khác: “Con bé bị bệnh, muốn sống một mình. Rồi khi con bé đủ lớn, tôi hẹn giúp con bé một buổi xem mặt rồi gọi con bé về. Nào ngờ đâu lại có chuyện như vậy xảy ra...”
Ngô Phương vừa nói ra lời này, hai người liền cảm thấy có chút khó chịu, biết là có điểm không ổn, nhưng rất nhanh đã tự tin trở lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây