Không hiểu sao, anh ta lại không hề có chút nghi ngờ nào, cảm thấy bà chủ Diệp có thể làm ra chuyện này cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Anh ta nghe em họ nói xong thì im lặng một lúc. Anh ta chỉ về nhà với ông bà những dịp nghỉ lễ, tình cảm không sâu sắc như Đường Văn Văn, nghe thôi cũng thấy đau khổ và khó chịu rồi.
Đường Dịch tiến lên ôm lấy vai Đường Văn Văn: “Không sao đâu, anh trai ở đây rồi.”
Đường Dịch nghĩ tới quy trình nghi lễ đã nghe qua: “Bà chủ Diệp, chúng ta có cần phải thắp hương cầu nguyện tìm ngày lành tháng tốt rồi mới nhờ cô hỗ trợ không?”
Diệp Tuyền liếc anh ta một cái.
Người khác nói thì chẳng có gì buồn cười, nhưng qua miệng Đường Dịch thì lại vô cùng hài hước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây