Hai hồn ma xám xịt nhìn cô gái, liên tục gọi “bé ngoan”, “Văn Văn” để an ủi cô ấy, nếu không phải không khóc được thì bây giờ bọn họ đã ôm Đường Văn Văn bắt đầu lau nước mắt rồi.
Nhưng bọn họ đã thành ma, căn bản không thể chạm vào Đường Văn Văn, bọn họ cũng không dám để âm khí chạm vào cô ấy, chỉ có thể lo lắng chạy quanh, khẩn cầu nhìn Diệp Quyền, hy vọng cô có thể giúp đỡ.
Nhìn hai ma một người trước mặt tràn đầy thống khổ, vẻ mặt Diệp Tuyền vẫn bình tĩnh.
Đường Dịch phát hiện em họ đi mãi vẫn chưa trở về, nhìn người đứng quầy không biết nên nói gì, bối rối đi tới. Nhìn thấy bộ dáng của Đường Văn Văn, anh ta không khỏi giật mình: “Sao vậy?”
Đường Dịch lập tức nhớ tới hai hôm trước khi em họ còn ở trong thôn cũng có bộ dáng như thế này. Hoặc khóc hoặc im lặng khiến người ta sợ. Gia đình Đường Dịch thấy cô ấy như vậy nên mới muốn đưa cô ấy đi chơi thư giãn. Nhưng sau khi đến Thanh Giang sống, Đường Văn Văn vẫn uể oải ngoan ngoãn, không có tiến triển gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây