Chỗ chúng tôi có tục lệ là con trai trưởng phải đánh cờ ném bát để chuyển linh cữu ra khỏi nhà, kết quả tối hôm qua ông ấy trông coi linh cữu không còn ai nữa, vậy mà lại chạy đi uống rượu!”
“Ngày đầu tiên nếu không phải là Văn Văn không ngủ không nghỉ trông coi hai ngày đã không chịu nổi, chúng tôi khuyên con bé đi ngủ, quyết không thể để bác cả của tôi chạy đi chơi bời nữa! Ông bà đã mất rồi còn uống rượu, tại sao ông ấy không uống đến chết đi chứ! Vừa sáng ra đã vội vã đi tìm rất lâu mới tìm được trở về, say đến mức suýt nữa thì không nhận ra ai với ai, bát rơi lần đầu tiên cũng không vỡ.”
Đường Dịch nhớ lại thôi cũng tức giận: “Theo như tôi thấy, còn không bằng để cho Văn Văn phụ trách chuyển linh cữu! Quãng đường cuối của hai ông bà đều là Văn Văn ở bên cạnh, ông ấy làm được cái gì rồi? Nói đến tư cách chỉ có Văn Văn mới xứng.”
Bác cả Đường làm hỏng chuyện cũng không chỉ có chuyện này.
Bố Đường thân là em trai, tài sản đất đai ở trong thôn đã chia xong hết rồi, không có cách nào tham gia vào. Hai ông bà của nhà họ Đường qua đời cùng một lúc, những thủ tục giấy tờ còn lại có rất nhiều nội dung, mặc dù cháu gái Văn Văn đời sau biết tin tức cũng phải để con cái đi lo liệu. Kết quả bác cả Đường vừa quay đầu đã chạy đi đánh bài, không hề lo lắng chút nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây