Nhận ra Diệp Tuyền và những người khác vẫn còn ở gần đó, Dã Hạc nhanh chóng giới thiệu: “Đây là con chó do ông bà tôi nuôi, tên là Đại Kim. Nó không phải là giống chó quý. Nó là một chú chó nhà quê nhỏ mà tôi nhặt được lúc lên năm hay sáu tuổi gì đó. Sau khi ông nội mất, bố mẹ tôi là người chăm sóc bà. Mấy năm trước, gia đình chúng tôi gặp tai nạn, là Đại Kim ngồi ở ghế sau đã bảo vệ tôi... Tôi là người duy nhất sống sót.”
Biết có quỷ, vốn dĩ anh ta còn có chút sợ hãi. Nhưng Đại Kim lại khác.
Đại Kim nhìn Dã Hạc lớn lên, Dã Hạc nhìn nó trưởng thành rồi già đi, xem nó gần giống như anh trai mình. Với ơn cứu mạng của nó, sau khi Dã Hạc tỉnh dậy, biết bố mẹ mình và Đại Kim đã không còn, anh ta đã đau buồn rất lâu.
Lúc đó Dã Hạc đang ngồi ở giữa ghế sau của ô tô, đây là vị trí nguy hiểm nhất trong trường hợp xảy ra tai nạn ô tô. Khi lên xe Đại Kim đã rất ngoan ngoãn, nhưng nó có chứng say tàu xe, cửa sổ bên chỗ nó luôn mở, Đại Kim có khả năng sống sót cao nhất.
“Nhưng Đại Kim không trốn thoát một mình. Đại Kim đã dùng thân mình bảo vệ tôi, nhưng nó lại không sống sót.” Dã Hạc nghẹn ngào ôm đầu chú chó, vùi đầu vào cơ thể không còn hơi ấm của chú chó, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuyên qua người con chó rồi rơi xuống mặt đất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây