Diệp Tuyền bưng tới hai tô mì cùng với đồ ăn kèm và một phần tôm hùm đất tỏi băm lớn.
Bách Hi vô cùng mong chờ, lúc nhìn thấy lại nuốt nước miếng, càng thấy chờ mong thêm.
Bách Hi dùng hai ngón tay cầm lấy hộp giấy đựng dây chuyền, hận không thể cách xa tám trượng, “Đại, đại sư, đây là cái dây chuyền kia, cô có thể xem một chút giúp chúng tôi, xem xem rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra được không?”
Tuy rằng sau khi gặp nạn cảm thấy có chút sốt ruột, nhưng do vừa rồi không nghe lời Diệp Tuyền nói mà xảy ra chuyện rồi vòng trở về xin giúp đỡ, bị lơ một chút cũng là chuyện thường. Huống hồ bà chủ cũng không cố ý làm lơ bọn họ, chỉ là phải xếp hàng rồi đợi bưng thức ăn lên mà thôi.
Diệp Tuyền tiếp nhận cái hộp, mở ra thì thấy đúng là cái dây chuyền mặt quả cầu vàng nhỏ kia. Chỉ nhìn một cái Diệp Tuyền liền lộ vẻ hiểu rõ, không nói thẳng, “Đồ thì để ở chỗ tôi trước. Ăn cơm trước đi, nếu không thì các người sẽ càng ăn không vô. Nhưng mà, ăn ít một chút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây