“Ban đầu anh ta cũng thường xuyên đến, nhưng sau đó thì ít hơn.” Dư Thiền lắc đầu cố nhớ lại: “Nửa năm về trước anh ta không tìm ai, lúc tôi tìm các thầy cao tay đến đây xem, khoảng bảy tám lần thì anh ta đến khuyên một lần…Lần cuối cùng tôi gặp anh ta chắc cũng đã hơn một tháng rồi.”
Diệp Tuyền gật đầu: “Vậy thì đúng rồi.”
Dư Thiền càng nghe càng bối rối, cuối cùng cô không nhịn được nữa bước lên nhìn.
“Đây là cái gì?” Dư Thiền không khỏi kêu lên. Lúc này cô ấy mới nhận ra, trong tay Diệp Tuyền làm gì có viên gạch nào, rõ ràng là một con bù nhìn vô cùng tà ác!
Nghĩ đến lúc cô ấy sống ở đây, trên tường có một con búp bê, Dư Thiền liền cảm thấy ớn lạnh sống lưng. Đặc biệt khi nhìn rõ trên đó viết tên chị mình, cơn tức giận lập tức trào dâng trong lòng: “Là ai? Là Thạch Bân đúng không? Anh ta dùng tà thuật gì để nguyền rủa chị tôi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây