Sự xúc động của cô ấy dần lắng xuống trong giọng nói dịu dàng của mẹ, giống như một con tàu cuối cùng cũng cập bến rồi quay trở lại bến cảng. Cô ấy đã nghe câu này nhiều lần khi còn nhỏ.
Vào những đêm hè thời thơ ấu, Thang Tiểu Mãn từng hỏi mẹ ý nghĩa tên của mình là gì. Chẳng lẽ là bởi vì cô ấy sinh vào Tiết Tiểu Mãn sao? Hay là bởi vì bà ấy hy vọng tương lai của mình sẽ như ý?
Mẹ nhẹ nhàng ôm cô ấy, phe phẩy chiếc quạt dỗ cô ấy ngủ: “Mẹ chỉ cần Tiểu Mãn lớn lên bình an vô sự là đủ rồi, chỉ cần làm những gì con muốn, làm việc chăm chỉ không để lại chút hối tiếc nào, mẹ không muốn nhiều lắm đâu, cần Tiểu Mãn bình an thôi.”
Thang Tiểu Mãn luôn thấy may mắn khi có được một người mẹ hiểu biết và tôn trọng mình, ở giao lộ của cuộc đời, mẹ sẽ luôn lắng nghe tâm tư của cô ấy, đưa ra những góp ý, khoan dung nói với cô ấy rằng cô ấy có thể thử và sửa sai. Cô ấy đã chọn được ngành mình thích, nghề nghiệp và tương lai mình mong muốn, đồng thời cô ấy cũng nhân đôi hy vọng có được nhiều điều tốt đẹp hơn để thay đổi cuộc sống của cô ấy và mẹ.
Nhưng chính cô ấy đã đánh mất nó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây