Trần Pháp nhíu mày, cắn răng định bước ra ngoài thì đột nhiên có ai đó ôm lấy cô ấy từ phía sau.
Là Thư Phức!
Cô dang tay ôm chặt lấy Trần Pháp, như muốn bảo vệ cô ấy trong vòng tay mình: “Đừng sợ, Pháp Pháp.” Cô nói lại câu nói khi nãy: “Lớp bảo vệ của mình đã bao phủ cả hai chúng ta, đừng đi quá xa mình, sau đó...”
Cô vừa nói vừa đưa Trần Pháp bước ra khỏi khu vực mái hiên: “Cảm nhận được không?”
Thư Phức nắm chặt hai tay mình lại, Trần Pháp hoàn toàn được bảo vệ trong lớp chắn của cô, ngay lập tức, Trần Pháp cảm thấy âm thanh của mưa gió bên ngoài biến mất, như thể cả thế giới đã bị cách ly.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây