Ba người đám Lô Chính khi xuống xe chỉ kịp thấy bóng dáng cậu ta khuất xa trong màn mưa.
To Xác định đuổi theo nhưng bị Bím Tóc giữ lại, người này chỉ lắc đầu và nói: “Chúng ta đã cố gắng hết sức rồi…”
“Những người bị thương lên xe ngay!” Thư Phức vội ném túi vật tư ra cho họ.
Trần Dược Trinh đã lái chiếc xe việt dã vòng qua chiếc xe buýt phát nổ và đưa xe đến bên cạnh chiếc xe bán tải. Lô Sách và Hứa Kiệt Trử đã ngồi trong xe. Hứa Kiệt Trử mở cửa sổ nhìn động tĩnh bên ngoài, không thấy anh trai đâu, muốn xuống xe nhưng bị Lô Sách giữ lại: “Anh ta bị thương rồi, đi xuống để làm gì! Đừng gây thêm phiền phức, cứ ngồi yên đấy, bọn họ không có thời gian chăm sóc cậu đâu. Chỉ cần anh trai cậu còn sống thì họ nhất định sẽ tìm ra anh ta!”
Trần Dược Trinh hài lòng nhìn Lô Sách qua gương chiếu hậu, thầm nghĩ cậu nhóc này còn đáng tin hơn nhiều người lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây