Khi nào vậy? Sao cô không nhớ nhỉ?
“Ừm.” Lô Chính dường như lạc vào dòng hồi ức, ánh mắt anh ta lấp lánh sự dịu dàng: “Lúc đó tôi còn lo cô uống rượu rồi không thể lái xe, trời mưa thế này không dễ gọi được xe...”
“...?” Thư Phức nghe xong có chút mơ hồ. Gọi xe? Khi đó ở Tuy Thành vẫn còn có thể gọi xe sao?
“Tôi còn nhớ hôm đó cô mặc chiếc váy đen, rất đẹp, đẹp hơn cả nữ chính ngồi cạnh đạo diễn...”
Ly rượu mà Thư Phức đang đưa lên miệng đột ngột dừng lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây