Trên con đường chìm trong mưa lớn, một người đàn ông trẻ mặc áo khoác chống nước trông có vẻ luống cuống, cố đẩy người phụ nữ đang tựa vào lòng mình: “Cô làm gì vậy! Chẳng phải đã cho cô đồ ăn rồi sao? Mau quay về đi!... Đừng chạm vào tôi, người cô bẩn lắm, tôi không cần cô trả ơn đâu, áo này tôi mới mua đấy... Thôi được, đừng lại gần nữa, tôi sẽ cho cô thêm một chút thức ăn...”
Anh ta quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy Thư Phức và Trần Pháp đang đi ngang qua, lập tức như nhìn thấy cứu tinh, liền lớn tiếng gọi hai cô “Hai cô gì ơi”, cầu xin họ giúp đỡ.
Thư Phức: ...
Không ngờ thế giới đã hỗn loạn lâu như vậy rồi mà vẫn còn có người ngây thơ như thế.
Để tránh gặp rắc rối, cô và Trần Pháp lập tức tăng tốc, từ đi nhanh chuyển sang chạy bước nhỏ, chạy vòng qua họ từ xa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây