Lộc Thành lớn hơn trấn Hà Tây rất nhiều. Sau trận sóng thần diệt thế, hầu hết các lực lượng ở Lộc Thành đã được điều động đến khu vực chịu thảm họa sóng thần để cứu hộ, và số người còn lại không đủ để trấn giữ thành phố. Chính quyền dần mất kiểm soát dân chúng. Sau đó, thành phố này trải qua một giai đoạn hỗn loạn nhất, những ai có thể chạy đã chạy từ lâu, còn những ai xui xẻo không thể chạy đều đã chết.
Hiện tại, trong thành phố này chỉ còn hai loại người: những người chờ chết và những người không quan tâm đến sự sống cái chết.
Loại người thứ nhất là những người hoàn toàn từ bỏ việc vùng vẫy, chủ yếu là người già yếu bệnh tật, không có đủ can đảm để rời khỏi thành phố. Họ sống cầm cự qua ngày trong thành phố ngày càng hoang tàn, có lẽ một ngày nào đó họ sẽ lặng lẽ qua đời vì bệnh tật, đói khát, hay do uống nước bẩn lâu ngày...
Loại người thứ hai là những người có khả năng rời đi, có xe cộ, trang bị và vũ khí đủ để vượt qua chặng đường dài, thậm chí có người còn sở hữu cả vũ khí hạng nặng, nhưng họ không muốn đi. Vì tay họ đã nhuốm máu người, có thể ban đầu là bất đắc dĩ, nhưng với họ, việc quay lại cuộc sống trật tự trong các thành phố có luật lệ đã không còn là lựa chọn.
Cũng có người đơn giản chỉ thích cuộc sống phóng túng này, không cần phải làm việc vất vả từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều, không cần phải cúi đầu trước sếp chỉ để kiếm chút tiền lương hay phải thắt lưng buộc bụng để trả nợ nhà, nợ xe mỗi ngày.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây