Trước đây hồi Thư Phức còn thích mua sắm tích trữ, cô chắc chắn sẽ không bước chân vào một cửa tiệm cũ nát như vậy, nhưng rõ ràng cửa hàng này lại khá đắt khách trong thị trấn. Lúc này, ngoài cô ra, còn có không ít người mặc áo mưa cũng đang bước vào, tay xách những chiếc túi, giống như đang mang đồ vào để trao đổi.
Thư Phức quan sát một lúc, rồi bước theo họ vào trong cửa hàng.
Sau khi vào trong, Thư Phức mới nhận ra cái gọi là cửa tiệm thực ra chỉ là một siêu thị rất nhỏ, bên trong được chia thành hai phòng. Phòng bên trong có ba đến bốn hàng kệ, một nửa các kệ đều trống rỗng. Quầy thanh toán được đặt ngang ở lối ngăn giữa hai phòng, kết hợp với một kệ trống khác, ngăn cản bước chân của khách hàng muốn đi sâu vào trong.
Một người đàn ông thân hình vạm vỡ, chỉ mặc độc một chiếc áo ba lỗ, đang tựa lưng vào chiếc ghế nằm bên cạnh kệ hàng phía sau quầy. Vì không có ai đến quầy để trao đổi hàng hóa lúc này nên trông ông ta có vẻ khá thảnh thơi, đôi mắt nửa nhắm nửa mở, dường như đang nghỉ ngơi, nhưng ánh mắt vẫn lặng lẽ quét qua từng vị khách vào giao dịch.
Cách bố trí này khiến những kệ hàng bên trong trở thành kiểu cửa tiệm kinh doanh thời xưa, khách hàng muốn mua gì trên kệ đều phải báo cho người trong tiệm, sau khi trả đủ tiền, họ mới lấy món hàng ra đặt lên quầy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây