Ngay cả tường cũng có vết nứt.
Vốn dĩ cô muốn đặt một chiếc xe khác để chặn lại, nhưng bây giờ xem ra điều đó chắc chắn không thể, nếu không tầng trên cùng sẽ sụp đổ ngay lập tức.
Nguyễn Ngưng quay người nói: “Mau lên, cửa sắp không chặn được nữa.”
Trần Chiêu ừ một tiếng rồi nghiến răng nghiến lợi bò ra khỏi lan can trên tầng cao nhất.
Trời tối, người có dị năng sẽ có thị lực mạnh hơn, Nguyễn Ngưng không thấy rõ tình hình của Trần Chiêu lắm, cũng không thể hỏi cô gái bên cạnh, nếu không sẽ lộ ra cô không phải người có dị năng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây