Quả hồng mềm dễ bóp, thấy Lưu Nhị sợ tới mức mặt mày tái nhợt, Tô Tuệ chĩa thẳng súng vào ót anh ta: “Mấy người là ai?”
Lưu Nhị lo sợ không dám nói, nhưng người bên cạnh lại vội vàng nói: “Chúng tôi là những kẻ lang thang nhặt rác! Chị ơi, chúng tôi chỉ tình cờ đến đây thôi, thật sự là vô tình thôi.”
Tô Tuệ nói: “Anh nghĩ tôi là tên ngốc đấy à?”
Không nhiều lời vô nghĩa, cô ta lấy con dao ở bên hông ra, ở trước mặt Lưu Nhị cắt cổ người kia.
Máu chảy khắp mặt đất vào đầu mùa đông.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây