Nguyễn Ngưng nói: “Đúng vậy, nếu không chúng tôi sao có thể bị nhắm tới rồi bị phá hủy căn cứ.”
Trình Nghĩa Lãng nói: “Chính là như vậy, xem ra thế giới bên ngoài náo nhiệt hơn nhiều.”
“Không giống như thành phố của chúng tôi, thực sự có một đội quân bảo vệ, nên tôi thậm chí còn lo lắng khi cố lấy một miếng bánh quy nén.”
Nguyễn Ngưng liếc cậu ta một cái, không nói gì.
Thật ra cô rất muốn hỏi thăm về người anh tốt Sở Định Phong của cậu ta, nhưng cô chắc chắn không thể hỏi gay gắt được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây