Nguyễn Ngưng nói: “Rửa sạch vẫn có thể ăn được. Hơn nữa nó được bọc kín lại rồi sẽ không bị bám bụi đâu.”
Trình Quý Khoan cất túi vải đi, ậm ừ: “Cô định về nhà à?”
Nguyễn Ngưng mỉm cười, cô đang phân vân không biết có nên hỏi về người đàn ông có râu kia không.
Chuyện này có lẽ Trình Quý Khoan đã giải quyết êm xuôi rồi, cô hỏi cũng chỉ hỏi cho biết mà thôi.
Trong vô số người cô từng tiếp xúc, chỉ có một mình Trình Quý Khoan là người có độ tình bạn cao, Nguyễn Ngưng cảm thấy đồng minh này là một người tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây