Vương Mân sống trong một khu chung cư khá xa hoa ở trong thành phố, chỗ này có lẽ từng xảy ra một cuộc tranh chấp đẫm máu nên đến bây giờ vẫn còn lưu lại vài vết máu.
Cô gõ cửa, vừa thấy người đến là cô, Vương Mân vội vàng mở cửa.
Nguyễn Ngưng đã tới đây hai lần, vừa cười vừa hỏi: “Anh Vương, máy bay không người lái của tôi thế nào rồi?”
Vương Mân phấn khích: “Lần này đã sửa xong cả hai chiếc.”
“”Máy bay không người lái của cô là hàng mới, lúc ấy còn chưa lắp đặt nguồn điện nên cũng không bị hư nặng lắm, không cần phải thay linh kiện mới, tôi đã sửa lại tốt cho cô rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây