Mọi người cười đến đau cả bụng, trong mắt của Vương Linh Hạ còn có cả nước mắt, mỉm cười ôm lấy con trai mình trêu ghẹo: “Còn không mau cảm ơn dì Nguyễn đi?”
Tần Việt cảm thấy hít thở khó khăn: “Cảm ơn dì Nguyễn.”
Nguyễn Ngưng cười ha ha đưa tất cả sách bài tập cho Tần Việt, xoa đầu cậu.
Đang nói chuyện, lúc này bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, một giọng nam vang lên: “Nguyễn Ngưng có ở bên trong không, đại tá của chúng tôi đã họp xong rồi, nói muốn mời cô đến văn phòng làm việc của ngài ấy.”
Hai mắt của Nguyễn Ngưng lập tức sáng lên, nói với bác sĩ Châu và những người khác một tiếng, nhanh chóng mở cửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây