Khoảng ba phút sau, Nghiêm Nhược Tuyết bất ngờ ngoi lên khỏi mặt nước, vị trí của cô ấy cách thuyền của Nguyễn Ngưng có hơi xa.
Nguyễn Ngưng vội vàng chèo thuyền qua đó: “Sao rồi? Có muốn lên thuyền nghỉ một chút không.”
Nghiêm Nhược Tuyết lắc đầu: “Dưới nước quá phức tạp, tạm thời tôi vẫn chưa tìm được đồ.”
Nguyễn Ngưng nói: “Không sao, an toàn là trên hết.”
Nghiêm Nhược Tuyết lại xuống nước thêm lần nữa, thời gian lần này dài hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây