579: Một năm
Đông đã qua, xuân lại đến.
Thành Giang Châu với bốn phía tường thành dài khoảng hai trăm dặm, cho dù số lượng binh sĩ đông đảo, thì khi phân tán xung quanh tường thành vẫn có phần thưa thớt. Trên một đoạn tường thành, Mạnh Xuyên và Liễu Thất Nguyệt ngồi đó, ngắm nhìn đất trời bao la, vừa ăn bánh nan. Hai người họ ở đây, những binh lính bên dưới căn bản không thể nhìn thấy.
“Bánh nan này thật thơm.” Liễu Thất Nguyệt vừa ăn vừa nói, “Nếu không phải đi đến vương triều Hắc Sa ở Tây Bộ, ta còn không biết thế gian này lại có món bánh nan ngon như vậy.”
“Muốn ăn bao nhiêu có bấy nhiêu, ta chỉ cần đi ba vạn dặm mua về cũng chỉ mất có chút thời gian.” Mạnh Xuyên cũng hưởng ứng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây