264: Định cư tại Cố Sơn Phủ (Bản tập cuối cùng)
(1)
“Triều đình lại cử sứ giả đến quê hương của ngươi, đi đến Mạnh thị trong phủ để tuyên đọc phong tước và ban thưởng ấn tỉ.” Dịch trưởng lão cười nói, “Ngươi có thể trở về quê quán chờ đợi, tự mình đi tiếp nhận sắc phong. Cũng có thể không đi, để tộc trưởng gia tộc thay mặt lĩnh là đủ. Rất nhiều Thần Ma đều để tộc trưởng thay mặt lĩnh.”
“Thay mặt lĩnh đi.” Mạnh Xuyên gật đầu.
Hắn sẽ trở về quê để nhìn xem, nhưng cũng sẽ không ngốc nghếch ở đó mà chờ đợi. Ai biết được lúc nào triều đình sẽ cử sứ giả đến?
Hơn nữa cái gọi là phong bá, phong hầu, phong vương… Các Thần Ma không phải quá coi trọng.
Bởi vì những Thần Ma cường đại, bản chất là từ thực lực của chính mình!
Khi trở thành Ám Tinh cảnh Thần Ma, triều đình sẽ chủ động phong hầu.
Khi trở thành Vô Gian cảnh Thần Ma, triều đình sẽ chủ động phong vương.
Tước vị, cuối cùng chỉ là thực lực mang lại mà thôi. Các nơi kính sợ Phong Hầu Thần Ma, Phong Vương Thần Ma, thực sự là vì thực lực cường đại!
Mạnh Xuyên trở lại Nguyên Sơ sơn vào ngày thứ năm, liền cùng thê tử tham gia tiệc mừng.
Trương Quân Phong đứng đó, nâng chén cười nhìn chúng Thần Ma tân khách: “Cả đời ta cùng Yêu tộc chém giết, sử dụng Thần Ma cấm thuật không biết bao nhiêu lần, mà vẫn còn sống đến 189 tuổi, thật sự là nhờ vào cái Bất Diệt Thần Thể này. Ha ha, chí ít trị liệu thương thế cũng rất hiệu quả.”
Chúng Thần Ma đều cười.
Quả thực, ở thời đại này, một Thần Ma Đại Nhật có thể sống đến 189 tuổi là rất hiếm.
“Ta còn khoảng một năm tuổi thọ nữa, cũng không có gì nhiệm vụ.” Trương Quân Phong cười nói, “Ngày mai ta sẽ xuống núi, tham quan thế giới này, thưởng thức các món ngon trên đời, ngắm cảnh đẹp, tiện thể tiêu diệt Yêu tộc. Khi nào sắp chết, ta sẽ trở về nghỉ ngơi. Đến lúc đó không cần phải làm phiền mấy vị lão hữu.”
Mạnh Xuyên, Dương Phương và các Thần Ma đều cảm thấy tâm tình phức tạp.
Trương Quân Phong đã gần kề với cái chết, ngay cả trong thời điểm khó khăn, Nguyên Sơ sơn cũng không giao cho ông nhiệm vụ gì.
“Nói thật, cuộc đời ta, vẫn chưa đi dạo khắp thế gian, thật sự rất mong chờ.” Trương Quân Phong cảm thán, rồi nâng chén, “Hôm nay đến đây, rất nhiều người là ân nhân của ta. Tiệc hôm nay chính là tiệc chia ly. Sau này mỗi người một ngả, hãy cùng nâng chén.”
Tất cả các Thần Ma nâng chén.
Bầu không khí ấm cúng.
Mạnh Xuyên cùng Trương Quân Phong ở chung hơn nửa năm, lẫn nhau phó thác sinh tử, cũng trở thành bạn thân. Còn những Thần Ma khác, có người tình cảm với Trương Quân Phong cũng rất sâu sắc.
Khi yến hội tán dần, Trương Quân Phong còn cất cao giọng nói: “Trên đời này không có tiệc nào không tan, chúng ta cứ như vậy biệt ly. Lão già ta chỉ muốn lang thang khắp nơi để thưởng thức món ăn, không phải bận tâm đến Yêu tộc… Đều dựa vào các vị.”
“Trương sư huynh yên tâm, tiêu diệt Yêu tộc chúng ta không bao giờ nương tay.”
“Trương sư huynh yên tâm, cùng Yêu tộc chiến tranh, chúng ta nhất định sẽ thắng.”
Mọi người đều nói như vậy.
Nhạc đã tàn, mọi người lần lượt ra về. Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Trương Quân Phong đã một mình xuống núi, bắt đầu tham quan thật kỹ những cảnh đẹp của non sông này. Hắn trong đời này còn quá nhiều nơi chưa từng ghé thăm.
…
Trên Nguyên Sơ sơn, các Thần Ma đều nhận được lệnh xuống núi.
Lúc chạng vạng tối.
Mạnh Xuyên đang ở thư phòng vẽ tranh, Liễu Thất Nguyệt cũng đang ở đó vẽ.
“Đại nhân, Dịch trưởng lão đến chơi.” Bên ngoài thư phòng truyền đến giọng nói của Lưu quản sự.
“Dịch trưởng lão?” Mạnh Xuyên chấn động trong lòng, dừng bút vẽ và nhìn sang thê tử Liễu Thất Nguyệt.
“Hẳn là có lệnh đến.” Liễu Thất Nguyệt nói.
Mạnh Xuyên khẽ gật đầu, liền cùng thê tử đi ra cửa động phủ, tự mình nghênh đón Dịch trưởng lão.
Dịch trưởng lão đến trên tuyết đọng, cười tủm tỉm nói: “Đang vẽ tranh viết chữ sao? Ta đều có thể ngửi thấy mùi mực.”
“Chỉ là vẽ tùy ý, trưởng lão xin mời.” Mạnh Xuyên cùng thê tử nghênh đón trưởng lão vào trong sảnh.
Trong sảnh, thị nữ cũng đã chuẩn bị nước trà.
Ba người ngồi xuống, thị nữ tự nhiên đã sớm lui ra, trong sảnh chỉ còn lại ba người bọn họ.
“Các ngươi có lệnh đến.” Dịch trưởng lão cười nói.
Mạnh Xuyên và Liễu Thất Nguyệt tinh thần chấn động.
Dịch trưởng lão lấy ra hai khối hình vuông bằng bạch ngọc, trên mặt có một chữ “Tuần” và đưa riêng cho Mạnh Xuyên cùng Liễu Thất Nguyệt.
“Tuần tra?” Mạnh Xuyên, Liễu Thất Nguyệt tiếp nhận lệnh bài, xem xét thấy trên đó có hoa văn điêu khắc giống hệt nhau, đại khái là khu vực Ngô Châu Tiền Châu.
“Hiện tại khu vực sát cổng thành cỡ trung tiểu đều bỏ hết, mà bảy đại vùng sát cổng thành thì Thần Ma cần thiết lại rất ít.” Dịch trưởng lão nói, “Chúng ta Nguyên Sơ sơn Thần Ma, hầu hết đều trở thành một phần của ‘Địa Võng’, tạo thành một cái lưới lớn, để đối phó với Yêu tộc.”
“Mà nghĩa vụ quân sự cũng có thay đổi, tất cả phàm nhân đạt 20 tuổi đều cần phục vụ nghĩa vụ quân sự ba năm. Trong ba năm này không cần phải tham gia chiến trường, mà là phụ trách tuần tra khắp nơi.” Dịch trưởng lão nói thêm, “Điều động rất nhiều quân số giúp cho tấm ‘Lưới’ này càng thêm kín.
“Bình thường các Yêu tộc phổ thông, những Yêu Vương nhỏ yếu… Địa Võng đều có thể tùy tiện tiêu diệt.” Dịch trưởng lão nói, “Mà gặp những Yêu Vương mạnh mẽ, uy hiếp lớn, thì cần các người tuần tra xuất thủ.
---------------
Đọc full dịch truyện
Thương Nguyên Đồ
Vũ Thần Chúa Tể
Tuyệt Thế Chiến Hồn
Tiên Võ Đế Tôn
Toàn Chức Pháp Sư
Ngự Thú: Ta Có Thể Vô Hạn Tiến Hóa
Ta Không Thể Nào Là Yêu Ma
Đừng Chọc Con Rùa Kia
Ta Có Thể Vô Hạn Hợp Thành Siêu Phàm Gen
Cao Võ: Ta Có Thể Phục Chế Thiên Phú
Ta 1991
Trọng Sinh 1980: Bắt Đầu Bán Trứng Luộc Nước Trà
Trọng Sinh 1980: Bắt Đầu Cưới Tỷ Tỷ Khuê Mật