240: Giang Ngô thục, thiên hạ túc
(2)
Cách Giang Châu thành, ở ngoài hơn trăm dặm, trên không tầng mây.
“Hô.”
Một đoàn dòng nước màu đen bay tới.
Trên dòng nước ấy, đứng mười một nhân ảnh, đứng đầu là một nam tử mặc áo bào đen, đầu trọc, chân trần, đứng trên đoàn hắc thủy đang chầm chậm lưu động. Phía sau hắn, mười tên Thiên Yêu, mỗi tên đều có khí tức bất phàm, nhưng họ cung kính không gì sánh được.
“Nhìn kìa, phía trước có một đầu Yêu Vương đang bay.” Nam tử mặc áo bào đen nhìn về phía trước, cách hơn một dặm, một con chim bay lên, ánh mắt của hắn lộ vẻ thương hại, “Đáng tiếc, một con Yêu Vương tự do tự tại giờ đây đã hoàn toàn bị Thần Ma khống chế, trở thành nô dịch cho Thần Ma. Bây giờ nó cần cù làm việc cho Thần Ma, nhưng không biết rằng nó vốn là Yêu Vương của Yêu giới.”
“Con chim này hẳn là thuộc về nhiệm vụ tuần tra trên không, nhưng rõ ràng nó cách chúng ta rất gần, mà lại không thể nhìn thấy chúng ta.”
“Thủ đoạn của cung chủ, làm sao con Yêu Vương này có thể phá giải được?” Các Thiên Yêu đứng sau đều tỏ ra kính nể.
Nam tử mặc áo bào đen chính là Hắc Thủy cung chủ, một trong bảy cung chủ của Thiên Yêu môn, địa vị tự nhiên rất tôn quý.
“Hoa.”
Nam tử mặc áo bào đen đưa tay ra, từ xa chụp vào con chim bay ấy, một lực lượng vô hình tác động lên con chim bên ngoài một dặm, nó lập tức kêu lên đau đớn, rồi có vô số huyết dịch từ thân rơi ra, rất nhanh nó trở thành một cái xác khô, bên trong không còn một giọt máu.
“Đi, đi gặp những Yêu Vương kia.” Nam tử mặc áo bào đen nói, khống chế dòng nước màu đen, mang theo mười tên Thiên Yêu hạ xuống.
Ngoài Giang Châu thành, hơn trăm dặm bên dưới.
Trên một bãi cỏ, hàng trăm Yêu Vương đang tụ tập ở đây, trong đó có 16 tam trọng thiên Yêu Vương, 103 nhị trọng thiên Yêu Vương.
“Đến rồi.” Những Yêu Vương này thấy cảnh trước mắt, nhìn thấy nam tử mặc áo bào đen cùng với mười Thiên Yêu phía sau.
“Xin chào Hắc Thủy cung chủ.”
Một Yêu Vương đứng đầu hành lễ, hơn trăm Yêu Vương còn lại đều đồng loạt cung kính chào.
Dù Yêu tộc mạnh hơn nhiều so với Thiên Yêu môn, nhưng trong thế giới Nhân tộc, Yêu tộc vẫn phải tôn trọng Thiên Yêu môn, thậm chí mối quan hệ giữa họ còn tương đối bình đẳng.
Hắc Thủy cung chủ, tứ trọng thiên Thiên Yêu, tương đương với Phong Hầu Thần Ma, cấp độ cũng tương đương với tứ trọng thiên Yêu Vương. Trong Yêu giới, số lượng tam trọng thiên Yêu Vương rất nhiều, nhưng tứ trọng thiên Đại Yêu Vương thì rất hiếm, mỗi một tên tứ trọng thiên Đại Yêu Vương đều có địa vị cao, đối mặt với Hắc Thủy cung chủ, bọn chúng không dám chậm trễ.
Nếu Hắc Thủy cung chủ muốn giết họ, có lẽ sẽ nói rằng bị Nhân tộc Thần Ma kết liễu, Yêu tộc sẽ không có gì để bào chữa.
“119 tên Yêu Vương?” Hắc Thủy cung chủ nhìn thấy, nhàn nhạt nói, “Chỉ có nhiêu đây?”
“Chúng ta kiên nhẫn chờ đợi trong thế giới Nhân tộc, khắp nơi bị theo dõi, lần này tấn công Giang Châu thành, đụng phải nhiều thế này cũng không dễ.” Yêu Vương đứng đầu cung kính nói, “Xin hỏi Hắc Thủy cung chủ, trong Giang Châu thành này Thần Ma lực lượng ra sao?”
“Không biết.” Hắc Thủy cung chủ đáp.
“Không biết?” Những Yêu Vương này cả kinh.
Thiên Yêu môn phụ trách thu thập tình báo, vậy mà lại không biết gì sao?
“Người phụ trách dò xét Giang Châu thành, không một ai sống sót quay về.” Hắc Thủy cung chủ lạnh lùng nói, “Nhưng nếu có thể xác định các Phong Hầu Thần Ma đang ở khu vực cỡ trung sát cổng thành, thì chẳng có gì phải sợ.”
“Đúng đúng.” Dương Yêu Vương vội vàng xác nhận, còn những Yêu Vương khác nhìn nhau, cũng không dám lên tiếng.
“Giang Châu thành.” Hắc Thủy cung chủ nhìn về phía khổng lồ thành trì mơ hồ ở ngoài trăm dặm, nhẹ giọng nói, “Giang Ngô thục, thiên hạ túc?”
Trong Đại Chu vương triều chính xác có câu “Giang Ngô thục, thiên hạ túc“.
Bởi vì Đại Chu vương triều tuy đông dân hơn Đại Việt vương triều, nhưng vẫn có sự khác biệt, 23 châu trong Đại Chu vẫn còn khác biệt. Chẳng hạn như khu vực xung quanh Bắc Hà quan, vùng đất nghèo nàn, dãy núi liên miên, rất ít đất trồng lương thực, chỉ có thể thu hoạch một năm một lần.
Giang Châu và Ngô Châu thì khác biệt.
Khu vực phía Đông Nam của Đại Chu, hầu như toàn bộ là đồng bằng, có nhiều hồ nước, nguồn nước dồi dào, không phải lo lắng về hạn hán. Vùng đất màu mỡ, rộng lớn bạt ngàn, hơn nữa còn thu hoạch hai vụ một năm, lượng lương thực ở đây nhiều hơn so với phương bắc.
“Các Thần Ma để cho Yêu Vương tiến vào, các Thần Ma nắm trong tay ưu thế tuyệt đối, muốn thẳng tay tàn sát là điều rất khó. Dù có giết chết hàng triệu người dân thì cũng không thể ngăn cản việc Nhân tộc sinh sôi. Muốn giảm bớt nhân khẩu? Phương pháp tốt nhất, chính là khiến cho họ không có lương thực, tự khắc sẽ ít đi.” Hắc Thủy cung chủ rất rõ ràng kế sách của Thiên Yêu môn và Yêu tộc, lương thực mới là mục tiêu thiết yếu.
Giang Ngô hai châu, càng là quan trọng nhất.
“Các ngươi hơn trăm tên Yêu Vương, toàn bộ phân tán, từ Giang Châu thành tứ phương xâm nhập vào trong thành, tiến vào gặp người thì giết, cứ liên tục tàn sát.” Hắc Thủy cung chủ hạ lệnh.
“Vâng.” Tất cả Yêu Vương đồng thanh tuân lệnh.
---------------
Đọc full dịch truyện
Thương Nguyên Đồ
Vũ Thần Chúa Tể
Tuyệt Thế Chiến Hồn
Tiên Võ Đế Tôn
Toàn Chức Pháp Sư
Ngự Thú: Ta Có Thể Vô Hạn Tiến Hóa
Ta Không Thể Nào Là Yêu Ma
Đừng Chọc Con Rùa Kia
Ta Có Thể Vô Hạn Hợp Thành Siêu Phàm Gen
Cao Võ: Ta Có Thể Phục Chế Thiên Phú
Ta 1991
Trọng Sinh 1980: Bắt Đầu Bán Trứng Luộc Nước Trà
Trọng Sinh 1980: Bắt Đầu Cưới Tỷ Tỷ Khuê Mật