168: Xuất chinh
(1)
Mạnh Xuyên cùng năm vị sư huynh, sư tỷ đến từ khắp nơi trong đồng môn, tụ tập lại trong một góc của khu vườn.
Tiền Ngọc, Phục Xương, Bách Nghi và tám tên đệ tử Thần Ma khác cũng tụ họp lại một chỗ.
“Người này, Mạnh sư đệ, thật sự rất lợi hại! Mới lên núi hơn một năm, đã tu luyện thành công Cửu luyện Lôi Đình Diệt Thế Ma Thể, lại còn hoàn thành Hắc Thiết Thiên Thư, không hề kém cạnh so với vị An Hải vương gia Ngũ công tử kia.” Một thanh niên phong lưu, phóng khoáng cầm quạt thở dài nói.
“Trong vòng 20 năm qua, trong số các đệ tử, chỉ có Mạnh Xuyên và Tiết Phong là tài năng xuất sắc nhất.”
“Bọn họ đều có hy vọng trở thành Phong Hầu Thần Ma.” Mọi người cùng nhau tán thán.
Bởi vì đã thử qua siêu phẩm Thần Ma pháp môn và không có ý cảnh truyền thừa từ Hắc Thiết Thiên Thư, họ đều hiểu rõ hai con đường này khó khăn như thế nào.
Không có ý cảnh truyền thừa có nghĩa là phải tự mình tìm tòi trong một khoảng thời gian dài! Đường tu hành sẽ rất gian truân. Theo lời dạy của Nguyên Sơ sơn, để trở thành một Đại Nhật cảnh Thần Ma, đồng thời ngưng tụ Nguyên Thần sau đó mới có thể nhận được một cách hoàn chỉnh truyền thừa từ Hắc Thiết Thiên Thư. Mà thực tế, tuyệt đại đa số đệ tử của Nguyên Sơ sơn cuối cùng cũng chỉ có thể trở thành Đại Nhật cảnh Thần Ma, mà không thể ngưng tụ Nguyên Thần.
Đại đa số đệ tử cả đời không thể tiếp nhận truyền thừa Hắc Thiết Thiên Thư, cả đời không có ý cảnh dẫn dắt? Tiến bộ chậm chạp?
Những người đã thử qua hai con đường này mà thấy bản thân không phù hợp thì thường nhanh chóng từ bỏ.
“Các vị,” Tiền Ngọc nghe những người xung quanh tán dương Mạnh Xuyên, cuối cùng mở miệng, “Ta từng làm một chuyện rất xấu hổ.”
“Chuyện xấu hổ?” Những người khác đều sững sờ.
“Ừm.”
Tiền Ngọc không giấu giếm, thẳng thắn nói, “Khi đó Mạnh Xuyên mới lên núi được nửa năm, chưa có tên tuổi. Khi ta đi thăm Liễu Thất Nguyệt sư muội, tình cờ gặp Mạnh Xuyên, ta đã lợi dụng thân phận sư huynh để nói hắn vài câu, bảo hắn biết tu luyện siêu phẩm Thần Ma Thể gian nan như thế nào, lãng phí thời gian trên đây mà không thu hoạch gì là rất không đáng. Khuyên hắn nên từ bỏ thì nên từ bỏ.”
“Ngươi đã khuyên Mạnh Xuyên sư đệ từ bỏ?”
“Tiền Ngọc, ngươi thật sự đã khuyên hắn từ bỏ?” Những người khác chẳng thể không cười.
“Ta nào biết được.” Tiền Ngọc bất đắc dĩ nói, “Lúc ta nói những lời đó, hắn còn chưa có thành tựu lớn. Chỉ hai tháng sau, hắn đã bắt đầu đệ bát luyện Lôi Đình Diệt Thế Ma Thể, Hắc Thiết Thiên Thư cũng đã luyện thành. Ngẫm lại lúc trước ta đã nói, ta đều cảm thấy thật xấu hổ, bình thường đều trốn tránh hắn.”
“Chắc sắp tới Mạnh Xuyên sư đệ sẽ đến, ngươi lại phải tránh né một chút?”
“Khi hắn đến, ngươi thì phải đào ngũ thôi.”
“Chúng ta sẽ nói, Tiền Ngọc sư huynh không dám gặp hắn, đã trốn vào nhà xí.” Những người khác trêu ghẹo nói.
Tiền Ngọc bất đắc dĩ nhìn đồng môn của mình.
“Đúng rồi, ta đã quyết định.” Tiền Ngọc nói, “Tháng này ta sẽ vượt qua Cửu Huyền động, mười lăm tháng chín ta sẽ xuống núi.”
“Nhanh vậy sao?” Phục Xương không nhịn được hỏi, “Tiền Ngọc sư huynh, không phải đã nói là cùng nhau xuống núi sao? Ta đã thử qua Cửu Huyền động, thực lực vẫn còn yếu, có lẽ cần ba bốn tháng nữa.”
“Đúng ah, không nói rõ là chúng ta nhóm này cùng đi sao?”
Tổng cộng có mười một tên Thần Ma đệ tử, một số đã vượt qua Cửu Huyền động, một số thì chưa, họ đã ước hẹn cẩn thận, sẽ cùng nhau xuống núi trước cuối năm!
Điều này rất phổ biến ở Nguyên Sơ sơn, nếu như có nhiều Thần Ma đệ tử đồng thời xuống núi, thường sẽ có hai ba người cùng một chỗ tới vùng sát cổng thành.
Nguyên Sơ sơn theo dõi tiến độ thực lực của các đệ tử này, thiên tư bình thường thì độ khó khảo nghiệm thấp, thiên tư càng cao thì độ khó càng cao. Mặc dù những người yếu kém có thể vượt qua Cửu Huyền động, nhưng tự biết thực lực mình không đủ, nếu ở trên núi tu luyện thêm vài tháng nữa không có gì tiến bộ, thì Nguyên Sơ sơn cũng không quan tâm, chỉ trừ khi kéo dài thời gian quá lâu, thì mới có thể chủ động thúc đẩy.
“Ta đã ở Nguyên Sơ sơn chờ đủ rồi, đã hơn mười năm.” Tiền Ngọc nói, “Bây giờ muốn nhanh chóng xuống núi, làm một phen đại công!”
Các đồng môn khác đều trầm mặc.
“Thôi, ta cũng tháng này vượt qua Cửu Huyền động, tháng sau sẽ cùng nhau xuống núi.”
“Ta cũng đi cùng.”
“Các ngươi tu luyện có phần chậm lại, hãy ở lại thêm vài tháng, ta cũng muốn đi cùng. Ta trên núi đã ba mươi năm, giờ cũng nên xuống núi thôi.”
Những người có thực lực vượt qua Cửu Huyền động, bị Tiền Ngọc dẫn đầu, cũng không nhịn được.
Ai đã ở trên núi lâu năm, ai mà không muốn xuống núi để lập công? Các gia tộc Thần Ma cổ xưa cũng đều muốn cho gia tộc tầng lớp cao nhìn thấy năng lực của bản thân!
“Tốt! Các vị huynh đệ tỷ muội cùng đi.” Tiền Ngọc đầy hứng khởi nói, “Chúng ta không thể so sánh được với Tiết Phong, Mạnh Xuyên, ít nhất cũng phải phong bá!”
“Đúng, phong bá!”
“Trước tiên phong bá, tương lai cũng có khả năng trở thành phong hầu, phong vương đấy!”
Từng người trẻ tuổi trong số các Thần Ma đều tràn đầy mong đợi.
Phong bá, lập công đạt “5 triệu đại công” sẽ được phong đáng vị! Tuy rằng vị bá tước thấp hơn hầu tước, nhưng rất khó đạt được, trong số mười Đại Nhật cảnh Thần Ma chỉ có một người có thể phong bá, đều là do có công lao cực cao, đây cũng là một phần vinh quang lớn lao.
“Lúc đầu đã nói sẽ cùng nhau xuống núi, mà giờ lại có năm người đã xuống núi trước.”
“Ai bảo các ngươi tu luyện chậm chứ?”
Bọn họ cười đùa.
Chẳng bao lâu sau, Mạnh Xuyên và đám người cũng đã đến nơi.
“Mạnh Xuyên sư đệ, mười một vị này đều là các sư huynh, sư tỷ sắp xuống núi.” Kiều Dũng cười giới thiệu.
Mạnh Xuyên cũng quen biết với những sư huynh, sư tỷ này và hắn cũng nhận ra Tiền Ngọc.
---------------
Đọc full dịch truyện
Thương Nguyên Đồ
Vũ Thần Chúa Tể
Tuyệt Thế Chiến Hồn
Tiên Võ Đế Tôn
Toàn Chức Pháp Sư
Ngự Thú: Ta Có Thể Vô Hạn Tiến Hóa
Ta Không Thể Nào Là Yêu Ma
Đừng Chọc Con Rùa Kia
Ta Có Thể Vô Hạn Hợp Thành Siêu Phàm Gen
Cao Võ: Ta Có Thể Phục Chế Thiên Phú
Ta 1991
Trọng Sinh 1980: Bắt Đầu Bán Trứng Luộc Nước Trà
Trọng Sinh 1980: Bắt Đầu Cưới Tỷ Tỷ Khuê Mật