La Thành Nhân lần này về quê, thông qua giới thiệu của Cừu Địch còn gặp ông chủ Giản, người đó năm xưa cũng đầu tư thu mua thổ sản địa phương, nhưng quy mô nhỏ không tạo được hiệu ứng đáng kể. Về sau do chính sách gộp thôn trấn, khiến nhiều nơi bỏ hoang, chi phí nhân lực vận chuyển càng tốn kém nên bỏ.
Hai bên trao đổi kinh nghiệm với nhau, cũng ước chừng được, kể cả với ưu thế sẵn có của Thịnh Hoa, con người, kỹ thuật, kênh tiêu thụ, lỗ thì không sợ lỗ, nhưng lãi chẳng đáng là bao.
“ Nếu cậu tha thiết với quê hương như vậy, tôi từ chối thì hơi thiếu tình nghĩa, nói gì thì nói, coi như nơi đó từng che chở gia đình tôi ...” La Thành Nhân chép miệng:“ Thế này đi, trao đổi cổ phần, tôi muốn 30% cổ phần của Cáp Mạn.”
Cừu Địch nổi nóng:“ Gian thương, chuyện nào ra chuyện nấy chứ, đừng lôi chuyện khác vào.”
“ Tôi tính cho cậu nghe, vụ này phải đầu tư lớn, chu kỳ đầu tư dài, chẳng biết bao giờ hồi vốn, cậu có vụ làm ăn ngon không cho tôi tham gia, chuyện móc túi lại muốn tôi làm là sao?” La Thịnh Nhân cũng chỉ trích lại:“ Ông chủ Giản là người địa phương còn thất bại, tôi từ xa tới, làm ăn nổi sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây