Bên tai có thể nghe thấy tiếng máy bay lướt qua trên không trung, nhưng trong tầm mắt chỉ có thể thấy bầu trời hình vuông trên tường. Bị bóng tối và khói mù bao phủ, chẳng thể nhìn thấy bao xa, lại ở trong không gian chật hẹp, khiến người ta vừa nóng ruột vừa bàng hoàng.
Đới Lan Quân không nhớ rõ đây là lần thứ mấy mình ở vào tình cảnh thế này nữa, là chiến sĩ, là nghi phạm, vì nhiệm vụ, vì bảo mật, cô đều đã phải trải qua chuyện bị cách tuyệt với bên ngoài thế này. Xuất thân từ gia đình quân đội truyền thống, từ trong lòng đã có bản năng phục tùng mệnh lệnh, hết thảy vì đại cục, cho nên cô luôn thản nhiên tiếp nhận. Thế nhưng lần này thì khác, trong lòng cô tràn ngập phẫn nộ, cô biết, mình phải chịu đãi ngộ bất công này là vì sự đùn đẩy, bao che và quan liêu của bên trên.
Cô luôn coi mình là một chiến sĩ, trước giờ chỉ có tiến tới và phụng sự, nhưng giờ đây cô hiểu ra, chiến sĩ chỉ có thể chiến đấu trên chiến trường súng đạn, còn chiến trường không khói súng toàn sự vô sỉ và hèn hạ này, cô chẳng có chút sức chiến đấu nào.
Cạch ... Cửa lại mở ra, cô quyết định rồi, sẽ không nhân nhượng không thỏa hiệp nữa, cô quay trở về bên bàn, hai nhân viên điều tra nội bộ của tổng cục đi tới ngồi xuống, mở tài liệu và máy ghi âm, nhìn cô như nhìn nghi phạm, chỉ khác là cô không bị đeo còng tay mà thôi.
Đới Lan Quân đã nhiều lần đối diện với chuyện này, cô luôn bình tĩnh vô tư, nhưng lần này cô thấy căm ghét tới tột cùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây