Chạy, chạy ... Cắm đầu cắm cổ chạy, phổi như nước đun sôi, nóng rát, tên đang chạy về phía Kỳ Liên Bảo chỉ biết cắm đầu cắm cổ chạy bất thình lình bị một cái chân đá ngang, lực đạo mạnh tới mức hắn xoay vòng trên không trung, sầm một cái xô vào cột điện, không bò lên nổi nữa.
Kỳ Liên Bảo đi tới, giống như người qua đường, có điều đi qua lại dẫm một phát lên đầu gối đối phương, tên đó rú lên rùng rợn, ôm gối lăn lộn, khêu khóc ầm ĩ. Tên còn lại mặt cắt không ra máu chuyển hướng ngay tức thì, mục tiêu không ngờ lại là chiếc cầu vượt.
Ái dà, hôm nay sao mà lắm người làm việc nghĩa thế, bảo an chạy tới, không hỏi nếp tẻ gì đã vung gậy đập bôm bốp, chỉ một người còn nhớ cám ơn Kỳ Liên Bảo, Kỳ Liên Bảo phất tay một cái bỏ đi.
Tên cuối cùng chắc nhìn thấy kết cục của đồng bọn nên được tiếp thêm sinh lực, dốc sức mà chạy, chạy bán sống bán chết, nhìn xa xa cả đám đông đuổi theo, sợ tới hồn lìa khỏi xác. Ngẩng đầu nhìn thấy cầu vượt trống không chỉ có một người lớ ngớ đứng đó, giữa đường xe qua lại vun vút, người bên kia đường không nghe thấy tiếng la hét bên này để chặn đầu, đây là đường tốt nhất rồi, hắn cắn răng chạy nhanh hơn nữa.
Khi chạy hồng hộc ngang qua chỗ Cừu Địch, Cừu Địch chạy cùng hắn, vừa chạy vừa cổ vũ:“ Nhanh lên, nhanh lên, phía sau đuổi kịp rồi kìa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây