Cừu Địch nhanh chóng trói Luật Mạn Toa lại, cô cứ như thế nằm trên chỗ ngồi, chân tay bị trói, miệng bị nhét giẻ, trừ ngọ nguậy như con sâu ra không làm gì được. Bị điện giật chỉ choáng chốc lát chứ không ngất xỉu, Luật Mạn Toa liên tục giãy dụa, miệng ư ư muốn nói gì đó, sóng đã không có cơ hội nữa.
“ Ở lại vui vẻ.” Cừu Địch vỗ cái mông mẩy của Luật Mạn Toa một cái, cảm giác không tệ, bóp thêm một cái rồi mới cầm túi xách của cô đi xuống xe, đóng cửa lại, ung dung đi bộ ra ngoài cổng tiểu khu.
Một nam nhân đi xách một cái túi xách nữ, bảo an ở cổng không thể không chú ý, chưa kịp hỏi gì thì Cừu Địch đưa túi về phía hắn:“ Nhìn cái gì mà nhìn, cho anh kiểm tra túi của vợ tôi nhé.”
“ Xin lỗi anh, xin lỗi anh ạ.” Bảo an rối rít nói:
Cừu Địch mỉm cười, còn khoác túi xách lên vai, đi ra đường, thầm thở phào, tí chết, may mà hắn không kiểm tra, bên trong đó có súng, súng điện, dao quân đội ... Con bà nó hung khí giết người đủ cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây