Quả nhiên là tên đó, trong ba tên nhãi ranh liên quan, chỉ tên đó đủ bản lĩnh đủ lớn gan dính vào chuyện này, hai tên còn lại cơ bản là lũ ngốc, Trương Long Thành hỏi tới:“ Sao lại bán?”
Bao Tiểu Tam gãi đầu:“ Thì một quãng thời gian túng thiếu quá, cho nên tôi bán cho thằng đó với giá 5000, có phải đáng giá lắm không, thằng vương bát đản đó gài tôi à?”
Khốn kiếp thật, kết quả trong dự liệu vẫn làm người ta không chịu nổi, cái thằng ăn trộm ngu xuẩn này vì vài nghìn đồng mà khiến An ninh quốc gia mất ăn mất ngủ, hắn có kích động tóm đầu Bao Tiểu Tam đập vào tường.
“ Anh Trương, làm sao thế, không thoải mái à, anh có uống bao nhiêu đâu nhỉ?” Bao Tiểu Tam quan tâm hỏi, còn bổ xung một câu khiến người ta tức giận:“ Anh đừng gấp, chẳng qua là một cái đồng hồ nát thôi, bây giờ tôi không thiếu tiền, lúc khác mua một cái tặng anh nhé.”
Không còn cơ hội nữa rồi, Trương Long Thành không thèm vờ vịt với Bao Tiểu Tam nữa, tức giận bỏ đi, lát sau có một nhóm người khiêng Bao Tiểu Tam vừa la hét vừa vùng vẫy ra khỏi ngõ, nhốt vào xe đưa đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây