“ Phí Minh, cậu nói xem ... Tôi lười nói chuyện với con người vô lý như anh ta.” Trần Ngạo điểm danh:
Phí Minh lắc đầu, không muốn can dự vào chuyện này:“ Khi Trang Uyển Ninh bị bắt giam thì tôi đã trúng đạn đưa về Bắc Kinh rồi, chuyện xảy ra sau đó tôi có biết gì đâu.”
Trần Ngạo nhíu mày, Phí Minh xuất thân quân nhân trước kia là người thẳng thắn chính trực, từ khi đi theo Lão Đổng có vẻ học được trò méo mó rồi, nghiêm mặt nói:“ Trước đó Trang Uyển Ninh đã lọt vào tầm ngắm của tổ hành động rồi còn gì, đêm cậu và Cừu Địch bị truy sát còn tới trường Đh Trường An, cậu biết không ít. Bây giờ người liên quan vụ án này người thì điều đi, người thì bị bắt, chỉ còn mấy người chúng ta thôi.”
“ Theo ý tôi thì đây không phải là một vụ cướp bình thường.” Phí Minh đá bóng sang Lão Đổng:“ Cục trưởng Đổng cũng nhìn ra rồi, cho nên anh ấy mới đọc đi đọc lại báo cáo như thế.”
“ Lý do vì sao không phải? Trong nhà mất tài sản, nạn nhân vẫn bình yên, nếu có liên quan gì tới vụ án năm xưa, chúng phải đưa Trang Uyển Ninh đi chứ?” Trần Ngạo hỏi lại:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây